11/11/10

thơ buồn 1

 
Ngồi nơi đây trong không gian lạnh vắng
Tim nhói đau khi mãi nghĩ về em
Đã bao lần anh thức trắng thâu đêm
Khi biết rằng anh chẵng còn gì cả.
Khi yêu em con tim anh vội vã
Nói lời yêu ôi ngượng nghịu biết bao
Để giờ đây cho nước mắt tuôn trào
Tình yêu ơi! ôi sao đau đớn quá.
Phút lổi lầm em bỏ đi tất cả
Những ngọt ngào anh đã gữi về em
Và chạy theo một hạnh phúc mới quen
Để lại anh niềm đau thương chất ngất.
Hay từ đầu em đã ko chân thật
Dối gian anh anh nào biết nào ngờ
Khi nhận ra anh mới biết ngu ngơ
Em bỏ anh không bao giờ về nữa
Hay ông trời đang cố tình nguyền rủa
Trừng phạt anh bởi một phút nản lòng
Nhưng trời cao kia có thấu hay không
Anh yêu em cả tấm lòng chân thật
Như chú ong kia yêu từng giọt mật
Như nắng vàng yêu những buổi bình minh
Để giờ đây trên bước đường tình
Chỉ mình anh, riêng anh và anh duy nhất.
Có bao giờ tim em lại thổn thức
Khi biết rằng em trong trái tim anh
Là duy nhất là tất cả cuộc tình
Anh đã trao cho em là cực hạn.
Đã bao lần anh muốn về tình bạn
Thuở đến trường sao thật quá vô tư
Để cho anh có thể nói vài từ
"Anh yêu em, yêu em, yêu em mãi'
Nhưng biết tìm đâu ra một lẻ phải
Bởi ước mơ cũng chỉ là ước mơ
Dẫu con tim vẩn khao khác từng giờ
Dẫu hi vọng là đơn sơ chân chất
Và tình bạn ơi!!!!Mi cũng như giọt mật
Sau phút ngượng cười là cả nổi đau
Bởi tim ta là nổi nhớ tuôn trào
Là uất nghẹn,,,là đắng cay nào ai hiểu được...
Rồi mai đây trên đường dài phía trước
Còn nhớ nhau ta hãy cứ làm ngơ!!!!

0 comments:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã góp ý!