8/14/10

Một ngày buồn lại đến


Hôm nay lại một ngày buồn lại đến.Buồn ơi đến lúc nào ngươi mới chịu ngủ yên trong ta,đến lúc nào ngươi mới chịu nhường chỗ cho những niềm vui và hạnh phúc.Nguơi dường như đã chiếm giữ ta đã ko cho ta một cơ hội nào để nghĩ về mai sau,nghĩ về những niềm vui cả.Có lẽ nguơi đã chiếm hữu đc ta và biến ta trở thành 1 kẻ cô đơn mặc dù ta có rất nhìu người bạn.Nguơi khiến ta ko thể có đc 1 chút hạnh phúc nào.Ta đã buông xuôi mặc cho số fận cứ trôi.Nhưng mà ta nghĩ cũng ko thể trách ngưoi đc bởi vì có những lý do nào đó trong ta khiến nguơi trở nên mạnh mẽ như thế.Ta mỗi lúc càng tìm đến ngươi vì 1 số lý do nào đó có lẽ vì cuộc sống và những con ngừoi đã lừa dối ta đã cho ta những đắng cay của cuộc đời những nghẹn ngào những chua xót mà ta lại bất lực chẳng làm gì đc.Có lẽ ta là 1 ngừoi vô dụng ko thể vuợt wa đc bản thân và những thử thách.Mặc dù ta đã cố gắng wên đi những gì cần nhớ,những gì mà ta fải trải wa với những hành động thiếu suy nghĩ những hành động hiếu kì.Ta đã thay đổi cuộc sống của ta ,đã thay đổi môi truoờng sống,đã thay đổi rất nhiều có lẽ chính sự thay đổi đã khiến ta trở nên như thế sao.Bây h ta đã mất hết niềm tin vào con nguời,mất hết niềm tin vào bản thân.Ta ko biết sau này ta sẽ làm đc gì nhưng giờ đây niềm tin của ta vào con người đã là con số 5/10 rồi.ta chẳng còn tin ai cả,và ta cảm thấy rằng con số đó ngày càng giảm dần khi ta wen đc những ngừoi bạn mới(có lẽ ta đã wen lầm những ngừoi ko hợp với ta)Nói thế cũng ko đúng,1 số nguời cũng wan tâm đến ta, đôi khi họ lừa dối ta để ta đc vui đc hạnh phúc nhưng họ đâu biết rằng chính những việc làm như thế đã khiến ta thêm buồn thêm mất niềm tin vào họ và ta cảm thấy chẳng tin vào ai ngay thời điểm lúc này.Đôi lúc ta cảm thấy tự tin vào bản thân đôi lúc lại chẳng chút niềm tin nào,suốt ngày ta trốn trong cái vỏ bọc mà ngưoi và ta đã tạo ra.Ta đang khép kín lại đang dần dần cô độc đang dần chạy theo lối sống của thời buổi hiện nay,một lối sống mà ta đã rất ghét rất căm thù.Lúc truớc ta cứ nghĩ đó là 1 cuộc sống vô nghĩa đối với ta và ta ko hiểu tại sao mọi ngừoi có thể sống đc như thế.Với ta bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ chính những đối xử của ngừoi với ngừoi đã tạo nên 1 lối sống chứ ko fải do những thay đổi của đất nuớc,những thay đổi của chính trị .Ta đã dần hiểu ra 1 điều " cuộc đời là 1 vòng xoáy".Cuộc sống tạo nên con nguời và con ngừoi tạo nên cuộc sống.Chúng ko thể tách rời,chúng tạo nên 1 vòng xóay mà mỗi chúng ta điều fải trải wa cả.Chúng tạo cho ta hạnh fúc đồng thời cũng tạo cho ta những niềm đau vấn đề là chúng ta sẽ chịu ảnh hưởng như thế nào duới tác động của chúng.Có lẽ ta đây là 1 ngừơi yếu đuối chăng chẳng lẽ ta ko vuợt wa đc sao.Ngừoi là thử thách lớn nhất của ta đó "nỗi buồn" ah.ta sẽ cố gắng vuợt wa nguơi sẽ cố gắng buớc tiếp những buớc chân vào những con đường mà ta chọn trứoc đây.Ta hy vọng ta có thể làm đc và cũng thầm cảm ơn ngươi nếu ta vuợt wa đc vì chính nguơi đã cho ta nghị lực.Ngưoi thật ra cũng ko xấu chỉ tội là luôn cho nhìu ngừoi đau khổ làm cho mọi nguời ghét ngươi và ta là 1 ngừoi như thế.Nhưng h thì những gì trong ta đã đc trút lên đây nên ta ko cần giận ngưoi nữa đâu.Chào ngươi nhé

0 comments:

Post a Comment

Cảm ơn bạn đã góp ý!