8/31/10

giả dối

8/19/10

đôi dép




Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc ở chiếc kia

Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở thành khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

Đôi dép vô tri khăng khít song hành
Chẳng thề nguyện mà không hề giả dối
Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi

Không thể thiếu nhau trên bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên phải trái
Nhưng tôi yêu em ở những điều ngược lại
Gắn bó nhau vì một lối đi chung

Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia ...
--sưu tầm--
[right][size=1][url=http://it09spkt.net/f@rum/showthread.php?p=10116]Copyright © It09Spkt.Net || Chia sẻ đam mê - Học hỏi kiến thức - Posted by Giọt…lệ…sầu[/url][/size][/right]

8/17/10

mưa và tình tôi


Giọt buồn ai ném giữa không trung,
Tha thiết sầu ngân tiếng não nùng.
Ngơ ngác chiều rơi trên phiến lá,
Tơ trời dệt trắng cõi mênh mông

Giọt buồn đang về giữa hư không
Màu xám mây đen quá chập chùng
Đuổi xua hạnh phúc bên song cửa
Vỡ tan chìm ánh mắt mông lung

Giọt sầu rơi rớt đọng bên khung
Ray rứt tơ vương ngập cõi lòng
Mặn đắng nghe như dòng nước mắt
Đong đầy trong năm tháng chờ mong

Giọt tình đang níu kéo mùa đông
Hờ hững rơi nhanh quá lạnh lùng
Rụng rơi từng tiếng như tim vỡ
Để gió qua đời… chẳng thủy chung


Chữ tình chưa ướt trên mi
Đã khô giòng lệ tình si thưở nào
Sương thu thay tiếng nghẹn ngào
Xôn xao trong tiếng thì thào không rơi

Anh nghe lòng bỗng chơi vơi
Vấn vương màu tím người nơi cuối trời
Ngày xưa em rất tuyệt vời
Dịu dàng trên lối ngõ lời yêu anh

Em đem hạnh phúc mong manh
Cho anh một nụ tình xanh nhất đời
Để anh cánh hạc ngang trời
Dừng chân phiêu lãng rã rời si mê

Yêu người anh biết đợi mong
Thương người bằng cả tình hồng trong anh
Đêm thu nghe lá xa cành
Ngẩn ngơ trên giấc mộng lành buông lơi

Anh đang đứng giữa cuộc đời
Lệ khô giòng máu một thời yêu em
Lửa tình đốt cháy trong tim
Trêu đêm đứng chết bên thềm bơ vơ

Tìm em trong những cơn mơ
Tìm quên trên những hững hờ tháng năm
Nhớ người khắc khoải năm canh
Mưa còn rơi mãi ai quên lối về

Anh còn vạn dặm sơn khê
Héo khô giòng lệ tình về trong tim
Thì thầm trong tiếng lặng im
Lời tình thổn thức đắm chìm bơ vơ

Một đời phiến đá ngóng chờ
Thương cho Hòn Vọng dại khờ trên non
Trăm năm nước chảy đá mòn
Ngàn năm tình cũ vẫn còn trong anh…

khóc



Từng giọt thơ lấp lánh bên lòng
Bao ý thơ thổn thức hoài mong
Gởi thơ đến gió cuốn theo hồn
Gởi tình trôi đi chẳng đợi mong

Lá rụng chiều nao phớt nắng vàng
mây bay thơ thẩn lòng miên mang
người đến lại đi trong khắc khoảnh
để lại mình ta một cõi hoang

Từ đây rồi, mãi một tri âm
Mãi mãi một, vần thơ âm thầm
Xin đừng gọi tên tôi lần nữa
Vần thơ khóc mãi là tên tôi

có lẽ tôi vẫn mãi cô đơn


8/14/10

Một ngày buồn lại đến


Hôm nay lại một ngày buồn lại đến.Buồn ơi đến lúc nào ngươi mới chịu ngủ yên trong ta,đến lúc nào ngươi mới chịu nhường chỗ cho những niềm vui và hạnh phúc.Nguơi dường như đã chiếm giữ ta đã ko cho ta một cơ hội nào để nghĩ về mai sau,nghĩ về những niềm vui cả.Có lẽ nguơi đã chiếm hữu đc ta và biến ta trở thành 1 kẻ cô đơn mặc dù ta có rất nhìu người bạn.Nguơi khiến ta ko thể có đc 1 chút hạnh phúc nào.Ta đã buông xuôi mặc cho số fận cứ trôi.Nhưng mà ta nghĩ cũng ko thể trách ngưoi đc bởi vì có những lý do nào đó trong ta khiến nguơi trở nên mạnh mẽ như thế.Ta mỗi lúc càng tìm đến ngươi vì 1 số lý do nào đó có lẽ vì cuộc sống và những con ngừoi đã lừa dối ta đã cho ta những đắng cay của cuộc đời những nghẹn ngào những chua xót mà ta lại bất lực chẳng làm gì đc.Có lẽ ta là 1 ngừoi vô dụng ko thể vuợt wa đc bản thân và những thử thách.Mặc dù ta đã cố gắng wên đi những gì cần nhớ,những gì mà ta fải trải wa với những hành động thiếu suy nghĩ những hành động hiếu kì.Ta đã thay đổi cuộc sống của ta ,đã thay đổi môi truoờng sống,đã thay đổi rất nhiều có lẽ chính sự thay đổi đã khiến ta trở nên như thế sao.Bây h ta đã mất hết niềm tin vào con nguời,mất hết niềm tin vào bản thân.Ta ko biết sau này ta sẽ làm đc gì nhưng giờ đây niềm tin của ta vào con người đã là con số 5/10 rồi.ta chẳng còn tin ai cả,và ta cảm thấy rằng con số đó ngày càng giảm dần khi ta wen đc những ngừoi bạn mới(có lẽ ta đã wen lầm những ngừoi ko hợp với ta)Nói thế cũng ko đúng,1 số nguời cũng wan tâm đến ta, đôi khi họ lừa dối ta để ta đc vui đc hạnh phúc nhưng họ đâu biết rằng chính những việc làm như thế đã khiến ta thêm buồn thêm mất niềm tin vào họ và ta cảm thấy chẳng tin vào ai ngay thời điểm lúc này.Đôi lúc ta cảm thấy tự tin vào bản thân đôi lúc lại chẳng chút niềm tin nào,suốt ngày ta trốn trong cái vỏ bọc mà ngưoi và ta đã tạo ra.Ta đang khép kín lại đang dần dần cô độc đang dần chạy theo lối sống của thời buổi hiện nay,một lối sống mà ta đã rất ghét rất căm thù.Lúc truớc ta cứ nghĩ đó là 1 cuộc sống vô nghĩa đối với ta và ta ko hiểu tại sao mọi ngừoi có thể sống đc như thế.Với ta bây giờ mọi chuyện đã sáng tỏ chính những đối xử của ngừoi với ngừoi đã tạo nên 1 lối sống chứ ko fải do những thay đổi của đất nuớc,những thay đổi của chính trị .Ta đã dần hiểu ra 1 điều " cuộc đời là 1 vòng xoáy".Cuộc sống tạo nên con nguời và con ngừoi tạo nên cuộc sống.Chúng ko thể tách rời,chúng tạo nên 1 vòng xóay mà mỗi chúng ta điều fải trải wa cả.Chúng tạo cho ta hạnh fúc đồng thời cũng tạo cho ta những niềm đau vấn đề là chúng ta sẽ chịu ảnh hưởng như thế nào duới tác động của chúng.Có lẽ ta đây là 1 ngừơi yếu đuối chăng chẳng lẽ ta ko vuợt wa đc sao.Ngừoi là thử thách lớn nhất của ta đó "nỗi buồn" ah.ta sẽ cố gắng vuợt wa nguơi sẽ cố gắng buớc tiếp những buớc chân vào những con đường mà ta chọn trứoc đây.Ta hy vọng ta có thể làm đc và cũng thầm cảm ơn ngươi nếu ta vuợt wa đc vì chính nguơi đã cho ta nghị lực.Ngưoi thật ra cũng ko xấu chỉ tội là luôn cho nhìu ngừoi đau khổ làm cho mọi nguời ghét ngươi và ta là 1 ngừoi như thế.Nhưng h thì những gì trong ta đã đc trút lên đây nên ta ko cần giận ngưoi nữa đâu.Chào ngươi nhé

8/12/10

cô đơn

8/11/10

buồn


--sưu tầm--

Ngày em ra đi

Ta chỉ mong được một lần sau cuối
Nói một lời khi ta chẳng còn nhau
Dù em nghĩ ta là người gian dối
Thời gian rồi cũng tìm cách chứng minh

Em ra đi, cuộc đời ta trôi nổi
Có lẻ rằng nên tự trách mình thôi
Lời đắng cay thời gian nào bôi xóa
Những tháng ngày ta từng ở bên nhau

Em ra đi, mang theo niềm vui ấy
Xin giã từ, ta trở lại đơn côi
Tìm đâu nữa những phút giây đã có
Chỉ còn là những tiếc nuối hư không

Giờ chia tay, ta mang nỗi hận sầu
Ngồi thương tiếc cho những gì đã mất
Thời gian rồi sẽ làm em quên hết
Chỉ có ta mang nỗi nhớ về em

Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Ta giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ ta mới hay, mới biết
Em chính là một nửa của đời ta.



---Sưu tầm---

8/4/10

Đi tìm ý nghĩ cuộc sống

Cuộc sống thật ra là một hành trình, trong đó mỗi người đều chọn cho mình một con đường để dấn bước. Trên hành trình ấy, ai cũng mong muốn con đường mình đi sẽ là hoàn hảo, họ ước ao và không ngừng tin tưởng vào điều đó. Nhưng dường như con người lại thường gặp những hoàn cảnh mà ít ai đủ tỉnh táo để nhận thức toàn diện. Đó không chỉ là cuộc phiêu lưu của con người với những tất bật bên ngoài mà song song với nó có những điều bắt buộc chúng ta phải bước đi bằng cảm nhận.

Chúng ta có thể nhìn thấy cuộc sống chuyển động không ngừng nhưng lại không nhận ra tiếng nói từ sâu thẳm của lòng mình, chúng ta có thể nhìn thấy lợi ích của bản thân và vị trí cá nhân nhưng không thấy được sợi dây nối kết với mọi người trong thế giới đại đồng, chúng ta sợ hãi khi nghĩ về cái chết nhưng lại không biết rằng thật ra bản thân mình có thể làm chủ nỗi hoang mang ấy…

Hành trình cuộc sống không chỉ là cuộc phiêu lưu của con người với những tất bật bên ngoài mà song song với nó có những điều bắt buộc chúng ta phải bước đi bằng cảm nhận. Khi sự lắng đọng được kết tụ, chúng ta không chỉ khám phá được những nơi sâu thẳm trong tâm hồn mình mà còn tìm ra nguồn sức mạnh của sợi dây gắn kết với thế giới, vạn vật. Cuộc sống không chỉ là thắng – thua, được – mất, hạnh phúc – đau khổ, sự sống hay cái chết, mà cuộc sống là bất tận và luôn có những bí mật để con người khám phá. Liệu chúng ta có đủ niềm tin, đủ nghị lực để mở những cánh cửa ấy không?

Câu trả lời sẽ dành cho mỗi người từ cuốn sách “Đi tìm ý nghĩa cuộc sống”. Cuốn sách gồm 3 chương lớn: Sức mạnh của sự tĩnh lặng, Sự hòa hợp, Không phải là kết thúc với những lời nhắn nhủ tinh tế và sâu sắc. Những câu chuyện đầy ý nghĩa từ cuốn sách này sẽ khơi mở cho bạn tiếp tục khám phá cuộc sống ở những khía cạnh mới mẻ, thú vị hơn. Bạn có muốn hiểu rõ hơn về những đích đến của bản thân? Cuộc hành trình chỉ còn đang đợi bạn để cùng khởi hành…

Nhà sản xuất: Ernie Carwile
Bản quyền: Freeware
Tech24:
Người dùng:
Trên nền: Windows All
Kích thước: 478 KB

download: http://www.mediafire.com/?nfrojk0q3yj4mth

8/2/10

Đừng bao giờ tuyệt vọng!!!

Bạn có biết ngay lúc này ...


- Có ai đó rất tự hào về bạn .
- Có ai đó đang nghĩ đến bạn .
- Có ai đó quan tâm đến bạn .
- Có ai đó rất nhớ bạn

- Có ai đó muốn nói chuyện với bạn .
- Có ai đó muốn ở bên bạn .
- Có ai đó luôn mong sự bình yên cho bạn .
- Có ai đó luôn biết ơn mọi sự cổ vũ của bạn .
- Có ai đó muốn nắm tay bạn .
- Có ai đó luôn muốn bạn hạnh phúc .
- Có ai đó muốn tặng quà cho bạn .


- Có ai đó thán phục sự mạnh mẽ của bạn .
- Có ai đó muốn bảo vệ bạn .
- Có ai đó yêu thương bạn vì chính bạn là bạn .
- Có ai đó rất vui khi bạn là bạn của họ.
- Có ai đó muốn ôm bạn vào lòng
- Có ai đó đang nghĩ về bạn, mỉm cười và thầm mong bạn ở bên họ

- Có ai đó muốn khóc trên bờ vai của bạn
- Có ai đó nghĩ về bạn suốt cả đêm
- Có ai đó luôn cần sự động viên của bạn .

- Có ai đó đang muốn cười với bạn

- Có ai đó cảm thấy hạnh phúc vì bạn là bạn của họ

- Có ai đó đang nghe một bản nhạc nhắc họ nhớ về bạn
- Có ai đó luôn tin tưởng ở bạn .
- Có ai đó sẽ khóc khi đọc những dòng này và nghĩ tới bạn

- Và có ai đó muốn bạn gửi trang này cho họ...


Hãy nhớ rằng, bạn quan trọng như thế nào đối với một ai đó ...



vậy nên đừng bao giờ tuyệt vọng bạn nhé.Dù có chuyện gì sảy ra thì với ai đó bạn vẫn là một người quan trọng

Nói thật và Nói dối

Cũng như những đứa trẻ khác, lúc nhỏ, tôi luôn luôn được người lớn dặn dò con phải luôn luôn thật thà không được nói dối trong bất kỳ trường hợp nào. Và để chứng tỏ mình là đứa trẻ ngoan, tôi đã làm theo điều đó một cách tuyệt đối.
Thế rồi cho đến một hôm, tôi bị la vì tội... nói thật! Tôi bắt đầu lờ mờ nhận ra rằng không phải lúc nào cũng cần phải nói thật. Càng lớn, tôi càng nhận ra điều ấy một cách rõ nét hơn.
Thật vậy, theo những gì tôi nhận thức được, ta chỉ cần nói thật với những người thực sự muốn nghe điều đó. Trong những trường hợp tôi biết chắc rằng lời nói thật của mình là quan trọng và nó sẽ giúp được cho ít nhất là một người. Còn không thì, hoặc là tôi sẽ không nói gì hết, hoặc tôi sẽ không nói thật.

Hãy thử nghĩ xem, liệu có tốt không khi cha mẹ nói thật cho con của họ biết, nó không phải là đứa con mà họ mong chờ, họ không cần có nó trong cuộc đời này. Hay khi một người thầy nói thật cho những đứa học trò non nớt biết mặt trái của cuộc sống, rằng cuộc sống này với đầy rẫy những cạm bẫy xấu xa, phức tạp. Hay một bác sĩ nói thật cho bệnh nhân biết rằng, họ sắp chết, rằng gia đình họ đã bỏ rơi họ...


Không có nghĩa là tôi khuyến khích hay đồng tình với tất cả mọi lời nói dối, nhưng với tôi nếu lời nói dối của ta có thể giúp cho người nghe có thêm hy vọng, niềm tin và sống vui vẻ, thì tại sao ta lại không NÓI DỐI. Điều duy nhất cần nhớ và cũng tuyệt đối quan trọng đó là lời nói dối ấy phải thật sự vô hại.


Khi bước thêm vài bước nữa trong cuộc đời, tôi lại tiếp tục nhận ra được một điều khác không kém phần quan trọng. Một khi bạn nói sự thật thì bạn phải chắc chắn rằng bạn đã tường thuật nó với độ chính xác tuyệt đối! Sẽ thật là nguy hiểm nếu lời nói thật được trích dẫn ra một cách không trọn vẹn nhằm phục vụ cho một mục đích xấu. Điều này còn nguy hiểm hơn cả lời nói dối vì nó làm cho người nghe ở trạng thái nửa tin nửa ngờ và khi kiểm tra lại một vài dẫn chứng thì không thể phủ nhận vì đó có một phần là sự thật và thế là những thông tin sai đi kèm cũng sẽ được công nhận là đúng, cho dù khi nói ra những điều đó, bạn đang ở trong một tình huống khác và với mục đích khác, hoàn toàn không liên quan gì. Lúc đó, bạn sẽ không có cơ hội để thanh minh, giải thích, bởi điều ấy là có phần đúng.
Bạn nghĩ sao về điều này ?

Tự tìm bình yên cho mình

Đôi khi để làm những điều cần thiết trong cuộc sống, con người ta luôn phải vắt kiệt sức mình. Tìm được giây phút bình yên, thanh thản cho tâm hồn không phải là điều dễ dàng, nhất là khi cả thế giới quanh ta đang cuốn vào một guồng quay không hạn định. Nhưng khó chứ không phải không thể.


Quên cách thưởng thức những đoá hồng
Đã bao giờ bạn thức dậy vào buổi sáng rồi chưa kịp nghĩ gì tới ánh nắng mặt trời đậu trên ô cửa nhà bếp hay một tiếng chim hót líu lo trước sân nhà đã vội vàng bắt tay vào những việc thường ngày? Tôi cũng đã thường như vậy. Nhất là những khi phải trải qua giai đoạn căng thẳng nào đó thì số việc cần làm thậm chí còn nhiều hơn. Chúng ta luôn nghĩ tới những việc phải làm và chẳng mấy khi còn thời gian dành cho chính bản thân ta nữa.
Những khi gia đình có chuyện hay ai đó ốm đau, việc khắc phục hoàn cảnh với mỗi người không có gì phải bàn. Song khi khoẻ mạnh, thoải mái, chúng ta lại lao vào sắp xếp những cuộc hẹn, tiếp đón khách khứa, chăm lo cho toàn gia đình, ta thường làm tất cả những việc đó mà chẳng bao giờ nghĩ tới những nhu cầu của riêng ta. Tất nhiên, khi phải hoàn thành quá nhiều lo toan như thế, thường ai cũng có những nội lực riêng để vượt qua mọi giới hạn chịu đựng cũng như những điều nằm trong phạm trù “có thể”. Tuy nhiên, ta không thể cứ vắt kiệt bản thân như thế, phải dành cho mình những giây phút để cơ thể tự “sạc lại” năng lượng cho cả thể chất lẫn tinh thần. Đây là một vài cách dành cho bạn:
Nhờ người khác giúp đỡ khi có thể
Hãy làm tất cả những gì bạn nhất thiết phải tự làm, còn không, hãy nhờ vả hoặc giao trách nhiệm cho ai khác thay bạn.
Dành thời gian cho những nhu cầu tinh thần
Hãy thức dậy sớm hơn một chút vào buổi sáng để cầu nguyện, đọc kinh, trầm tư hay đơn giản là ngồi một chỗ yên tĩnh nào đó nghỉ ngơi. Có thể bạn sẽ không thể thanh thản trong khi mọi thứ còn đang rối tung lên, nhưng bạn rất cần những khoảnh khắc tĩnh tại như thế.
Tâm sự cùng ai đó
Giữ kín mọi thứ trong ***g chỉ khiến tâm tư bạn thêm nặng trĩu, vì thế, bất kể người bạn đó có thể ngồi nói chuyện trực tiếp hay nói qua mạng, hoặc đó có thể là người thân trong gia đình bạn, bạn cần phải có ai để trò chuyện, tâm sự. Đó phải là người không bao giờ phán xét những cảm xúc của bạn hay cố gắng tìm cách khắc phục hoàn cảnh cho bạn, điều bạn cần là một người thực sự biết lắng nghe. Đừng chờ đợi có ai đó mở lời với bạn, hãy cho họ biết, bạn muốn trò chuyện với họ.
Đừng cố gắng kiềm chế quá mức
Đôi lúc hãy cho phép bản thân thể hiện đúng những cảm xúc của nó như giận hờn, yêu ghét, buồn tủi cũng như thất vọng. Sẽ tốt hơn nếu những cung bậc tình cảm đó được thể hiện đúng lúc chứ không phải chờ tới lúc vượt quá ngưỡng chịu đựng mới bùng nổ.
[right][size=1][url=http://it09spkt.net/f@rum/showthread.php?p=7384]Copyright © It09Spkt.Net || Chia sẻ đam mê - Học hỏi kiến thức - Posted by honsoicodon[/url][/size][/right]